Cho bà cụ ăn xin gói thức ăn, vừa quay đi thấy bà ném nó vào thùng rác

Gói xôi của cô lăn lông lốc trước mặt cô. Chuyện gì vậy, bà ném thức ăn cô cho bà đi hay sao? Thật là mất công cô quá. Cô bực mình, quay lại...

Cô xinh đẹp, năng động, hoạt bát là vậy mà mãi chưa có người yêu. Vấn đề của cô ai cũng thắc mắc, ban đầu người ta còn đồn đoán có khi cô bị les kia. Cô nghe xong chỉ cười, vấn đề chính là ở cô. Cô hiểu điều đó.

Ưu điểm của cô, cô và mọi người thừa nhận, còn khuyết điểm của cô, chỉ có mình cô biết. Cô là người có tính đa nghi rất lớn. Niềm tin của cô đặt vào người khác, kể cả những người thân thiết, trừ bố mẹ cô ra thì chắc chỉ có 50% mà thôi, mà thậm chí còn là ít hơn. Với cô niềm tin có giá trị lắm, không thể mang nó đi đặt bừa vào tay người khác được.

Chuyện gì với cô cũng vậy, từ công việc cho đến những vấn đề trong cuộc sống riêng tư mà nhất là chuyện tình cảm. Chính vì thế, cô đã bỏ lỡ trong cuộc đời rất nhiều cơ hội để có được tình cảm chân thành.

Cô cũng biết điều đó nhưng rồi cô tặc lưỡi, không có người này thì sẽ có người khác mà thôi. Cô đâu hiểu rằng, cơ hội không bao giờ đến với ai quá nhiều. Nhưng đáng tiếc, lại không có ai làm cho cô sớm nhận ra được điều ấy cho đến khi cô gặp bà.

Cô đi du lịch cùng nhóm bạn. Trước khi đi, cô đã tìm hiểu rất kĩ về vùng đất mình đến. Cô biết đã có rất nhiều trường hợp khách du lịch bị lừa nên cô phải cẩn thận hơn mới được. Cô đâu ngờ, chính cái tính đa nghi đó của cô, ở vùng đất này đã khiến cô nhận ngay một bài học đắt giá.

- Cô ơi, làm ơn cho tôi vài đồng!!

Cho bà cụ ăn xin gói thức ăn, vừa quay đi thấy bà ném nó vào thùng rác

Cô cũng biết điều đó nhưng rồi cô tặc lưỡi, không có người này thì sẽ có người khác mà thôi. (Ảnh minh họa)

Cô đưa mắt nhìn sang bên cạnh, có một bà bà cụ già yếu, gầy gò đang ngồi bên đường, chìa tay xin tiền của cô. Cô đã định lấy ví nhưng chợt nghĩ đến chuyện bây giờ người ăn xin toàn rất nhiều người lừa đảo, toàn giả đau yếu, bệnh tật để lấy lòng thương của người khác. Với cô những người này thật không xứng đáng để cho. Cô đắn đo một lúc định quay bước đi thì....

- Cô ơi, cả ngày rồi, không ai cho tôi đồng nào hết cả. Cô làm ơn làm phúc, tôi thực sự rất cần tiền. - Bà giơ đôi tay run rẩy về phía cô

Cô nhìn bà, bất giác thấy chạnh lòng. Nhưng cứ nghĩ đến những chuyện lừa đảo kia, cô lại thấy khó chịu. Bà cần tiền ư?? Với bà bây giờ thì cần tiền cũng chỉ để mua đồ ăn chứ có làm gì ngoài việc đó nữa đâu.

Đồ ăn chứ gì, cô có đầy. Khi sáng cô có mua một suất xôi lớn, ăn chưa có hết. Với bà bây giờ thì ăn gì chẳng ngon, quan tâm làm gì đến chuyện thừa hay không?? Làm thế này, cô vừa mang tiếng tốt lại còn tiết kiệm được nữa. Cô mỉm cười rồi lấy gói xôi ra, cô chìa nó về phía bà.

- Cháu biếu bà ạ!! - Cô mỉm cười

Cô tin bà sẽ vui mừng lắm khi nhận được gói thức ăn của cô nhưng....

Bà cảm ơn cô. Cô nghĩ mình đã hết nhiệm vụ nên tiếp tục chuyến du ngoạn của mình. Nhưng cô vừa quay đi thì....

Cho bà cụ ăn xin gói thức ăn, vừa quay đi thấy bà ném nó vào thùng rác

Cô thấy mình thật đáng trách, cô thấy xấu hổ, nước mắt tự nhiên lăn dài. (Ảnh minh họa)

Gói xôi của cô lăn lông lốc trước mặt cô. Chuyện gì vậy, bà ném thức ăn cô cho bà đi hay sao?? Thật là mất công cô quá. Cô bực mình, quay lại:

- Bà thật là quá đáng!! Tại sao bà lại ném đồ ăn đi như vậy chứ?? Cháu có lòng tốt mà tại sao bà lại.... - Cô làu bàu

- Cô ạ, lòng tốt của cô.... Bị thiu mất rồi!! - Bà ngập ngừng

Cô sững sờ trước câu nói của bà. Bị thiu ư?? Cô chạy lại, nhặt gói xôi lên, mặt tối sầm lại. Tại cô chạy nhảy nhiều, xôi còn bị bọc kín, trời thì nắng nóng nên đúng là nó có mùi thật rồi.

- Cô ạ, đồ không dùng được, không ăn được đừng cho những người như tôi mà tội. Tôi là người ăn xin thật nhưng không phải thứ gì cũng xin đâu cô ạ. Hoặc nếu cô nghi ngờ tôi giả vờ đói khổ thì có thể không cho tôi mà.

Câu nói của bà nói trúng tim đen của cô. Cô thấy mình thật đáng trách, cô thấy xấu hổ, nước mắt tự nhiên lăn dài. Đúng là sự đa nghi đã khiến cho cô không có niềm tin vào bà. Nhưng cô không hề biết rằng, trên đời này không phải ai cũng dối trá, lừa lọc hết cả.

- Cháu xin lỗi bà!! Tại cháu.... - Cô thấy cứng họng quá

- Cháu gái ạ, con gái ạ, con gái sống đa nghi quá sẽ khổ lắm đấy. Hãy mở lòng, mở trái tim cháu mà đón nhận yêu thương, đón nhận những rung động của cuộc đời nhé!! Tình yêu và sự chân thành sẽ sớm đến với cháu thôi!!

Bà cụ nắm tay cô mỉm cười. Cô thấy lòng ấm áp quá. Cô chưa cho đi được gì mà đã được nhận lại nhiều như thế này rồi. Cô cảm ơn bà nhiều lắm vì bà đã dạy cô một bài học lớn trong cuộc đời. Bài học về lòng tin tưởng.

Theo TSB