Phật dạy: Cách bạn đối xử với người khác chính là đang tạo nghiệp cho chính mình

Phật gia có câu: “Người khác đối xử với bạn thế nào, đó là nghiệp của họ. Bạn đối xử với người khác thế nào, đó là nghiệp của bạn”.

phat-day-cach-ban-doi-xu-voi-nguoi-khac-chinh-la-dang-tao-nghiep-cho-chinh-minh

Ảnh minh họa

Trong cuộc sống này, bất kể là nam nữ hay già trẻ, con tốt với người ta, người ta sẽ tốt lại với con; nếu chúng ta tự thô lỗ, thì người khác cũng không thể hòa nhã với mình được.

Phật pháp luôn nhấn mạnh việc đối xử tốt vối người khác, thực ra đối xử tốt với ngưòi khác là một loại trí tuệ vĩ đại, cần phải biết khi đối tốt với người khác đồng thời cũng là đang đối tốt với chính bản thân mình. Có một câu nói rất hay như sau: “Hạnh phúc không nằm ở tài sản, quyền lực và nhan sắc bạn có được mà nằm ở lối sông của bạn với những người xung quanh.” Vì vậy khi bạn sống với mọi người nhất định ghi nhớ phải đối tốt với họ.

Bạn có biết rằng: Việc đối xử tốt với người khác, thực ra là đối xử tốt với bản thân mình. Người xưa có câu: “Con người một khi sinh ra một niệm thiện, cho dù là chưa thực hiện thì Thần may mắn cũng đã đi theo. Con người một khi sinh ra một niệm ác, cho dù là chưa thực hiện thì hung Thần cũng đã đi theo.” Câu này thật sự là rất có đạo lý.

Có một đứa trẻ không biết tiếng vọng là thế nào. Có một lần, nó đứng một mình giữa vùng đồng bằng rộng lớn, lớn tiếng gọi: “Này, này!” Những ngọn núi nhỏ xung quanh lập tức vọng lại: “Này, này!” Nó lại gọi tiếp: “Bạn là ai?” Tiếng vọng trả lời: “Bạn là ai?” Nó lại hét lên: “Người là đồ ngốc!” Núi lập tức truyền lại tiếng vọng: “Người là đồ ngốc!” Đứa bé cực kì phẫn nộ, lại tiếp tục mắng chửi, ngọn núi nhỏ vẫn không hề khách khí trả lời lại. Đứa trẻ giận dữ lao về nhà kể với mạ, người mẹ nói: “Con ạ, hôm nay con làm như thế là không đúng, nếu như con cung kính nói chuyện với nó, nó sẽ hòa nhã đối lại với con.” Đứa bé nói: “Vậy để mai con tới đó nói những câu tốt lành.”

Câu chuyện dưới đây sẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về lời Phật dạy: Cách bạn đối xử với người khác chính là đang tạo nghiệp cho chính mình

phat-day-cach-ban-doi-xu-voi-nguoi-khac-chinh-la-dang-tao-nghiep-cho-chinh-minh

Ảnh minh họa

Trong một ngôi chùa cũ nát, tiểu hòa thượng chán nản thất vọng nói với lão hòa thượng: “Trong cái chùa nhỏ bé này chỉ có hai hòa thượng chúng ta, lúc con đi xuống núi hóa duyên, mọi người đều là nói những lời ác với chúng ta, còn thường xuyên gọi con là hòa thượng hoang. Họ cho chúng ta tiền hương khói càng ngày càng ít đến thê thảm”.

Tiểu hòa thượng nói tiếp: “Hôm nay con đi khất thực, trời lạnh như vậy mà không có một ai mở cửa cho con, đến cơm bố thí cũng được ít. Chùa Bồ Đề chúng ta muốn thành một ngôi chùa ngàn gian, tiếng chuông vang xa không ngớt như Sư Phụ nói, con e là không thể”.

Lão hòa thượng khoác lên mình chiếc áo cà sa không nói lời nào, chỉ nhắm mắt lại lẳng lặng nghe, tiểu hòa thượng cứ nói và cằn nhằn liên miên…

Cuối cùng lão hòa thượng mở mắt to hỏi: “Bây giờ bên ngoài gió bấc thổi mạnh, lại có băng tuyết ngập trời, con có thấy lạnh không?”

Tiểu hòa thượng toàn thân run rẩy nói: “Con lạnh, hai chân con đều tê cóng cả rồi!”

Lão hòa thượng nói: “Vậy chi bằng chúng ta đi ngủ sớm đi”.

Lão hòa thượng và tiểu hòa thượng tắt đèn chui vào trong chăn ngủ.

Một giờ sau, lão hòa thượng hỏi: “Bây giờ con có thấy ấm không?”

Tiểu hòa thượng trả lời: “Đương nhiên là con thấy ấm rồi, giống như ngủ dưới ánh mặt trời vậy!”

Lão hòa thượng nói:

“Khi nãy, chăn bông để ở trên giường là lạnh, thế nhưng khi có người nằm vào lại trở nên ấm áp. Con thử nói xem, là chăn bông sưởi ấm cho người hay là người sưởi ấm cho chăn bông đây?”

Tiểu hòa thượng nghe xong liền nở một nụ cười nói: “Sư phụ, người thật là hồ đồ đó, chăn bông làm sao có thể sưởi ấm cho người được, phải là do con người làm chăn bông ấm lên mới đúng chứ!”

Lão hòa thượng hỏi: “Chăn bông đã không cho chúng ta sự ấm áp lại còn cần chúng ta đi sưởi ấm nó, như thế thì chúng ta còn đắp chăn bông làm gì?”

Tiểu hòa thượng nghĩ nghĩ một lát rồi nói: “Mặc dù chăn bông không sưởi ấm cho chúng ta, nhưng chăn bông dày lại có thể giữ hơi ấm cho chúng ta, khiến cho chúng ta ngủ được thoải mái”.

Trong bóng tối, lão hòa thượng hiểu ý cười cười: “Chúng ta là hòa thượng tụng kinh rung chuông, chẳng phải là giống người nằm dưới chăn bông? Còn những chúng sinh kia chẳng phải họ là một cái chăn bông dày đó sao? Chỉ cần chúng ta một lòng hướng thiện, thì chiếc chăn bông lạnh như băng kia cuối cùng cũng sẽ được chúng ta sưởi ấm.

Lúc đó “cái chăn bông” dày kia cũng sẽ biết giữ ấm cho chúng ta. Chúng ta ngủ trong “cái chăn bông” như vậy, chẳng phải rất ấm áp sao? Ngôi chùa ngàn gian, tiếng chuông chùa ngân vang không ngớt, còn có thể là trong mơ được sao?”./.

Theo PhuNuNews