Góc khuất của những cô gái bán dâm gắn mác rau sạch

Qua trò chuyện, tôi biết thêm một góc khuất trong cuộc đời của cô gái trẻ. Đã dấn thân vào con đường bán dâm online, thì khó quay đầu.

Giả làm khách làng chơi, đăng ký trên một trang web bán dâm online, tôi cũng tìm được cách “mua hàng”. Chọn một em tự xưng là “sinh viên rau sạch” có hình ảnh ăn mặc khá kín đáo so với các em hở toàn tập trên trang web, tôi đặt lịch hẹn.

Cuộc đời của một “rau sạch”

Gặp H. lúc 7h tối lại nhà nghỉ ở sâu trong hẻm nằm trên đường Nguyễn Chí Thanh, HN, tôi không khỏi ngỡ ngàng vì nhan sắc “hạng xoàng” của cô gái này. H. khoảng 21,22 tuổi, mặc một cái  váy khá rườm rà, mặt có chút son phấn nhưng sơ sài, càng khiến H. trở nên quê mùa hơn. Tôi trộm nghĩ: “Chắc quảng cáo là rau sạch nên cố tình ăn mặc quê mùa”.

H. bảo tôi đi tắm cho thoải mái, vì chúng tôi có cả đêm nên không cần vội. Tôi bảo tôi tắm ở nhà rồi và hỏi xem em có muốn ra ngoài ăn gì không?. H. bảo không muốn ra ngoài, nhỡ gặp người quen. Tôi hỏi H. là sinh viên trường nào, H. đọc vanh vách tên trường, địa chỉ rồi chìa cho tôi tấm thẻ sinh viên để chứng minh mình là “rau sạch”. Tôi bảo H. “Anh vừa đi công tác về mệt lắm cho nên mình nói chuyện tí đã nhé”. H. đồng ý liền.

Góc khuất của những cô gái bán dâm gắn mác rau sạch

Mác sinh viên luôn được các cô gái bán dâm sử dụng như một công cụ "nâng giá" (Ảnh minh họa)

Qua tỉ tê đưa chuyện, ban đầu H. còn e ngại không nói nhiều, nhưng sau H. bộc bạch hết. Qua lời kể của H. thì quê em ở Bắc Giang, em đỗ đại học Giao thông Vận tải, bố mẹ thuê cho một nhà trọ ở gần trường để ở. Năm đầu, H. quen một thanh niên làm ở công ty máy tính rồi yêu sâu đậm. Sau vài tháng anh ta báo với H. là phải về quê kiếm tiền vì không trụ lại được ở Hà Nội với nghề ship hàng máy tính. Để giúp người yêu ở lại thành phố, H. đã đồng ý với gợi ý của anh ta, là chụp ảnh mát mẻ đăng trên trang web bán dâm online và “đi khách”, còn mọi việc để anh ta lo.

“Lần đầu em hoảng lắm, nhưng sau khi tàu nhanh cũng được 2 triệu đồng, đủ tiền chi tiêu cho hai đứa cả tháng nên em nhắm mắt làm liều, chỉ mong anh ấy không phải về quê. Sau này em mới biết anh ta là một tên lừa đảo, là người chuyên chỉnh sửa ảnh của gái mại dâm cho đẹp để đăng trên mạng, kèm theo là viết bài cho họ. Mỗi tháng các gái mại dâm online phải nộp cho anh ta từ 2 đến 3 triệu đồng để được đăng bài”, H. chia sẻ.

Tôi hỏi H. vì sao khi biết bị bạn trai lợi dụng H. không bỏ anh ta và bỏ con đường này, chuyên tâm học hành. H. rơm rớm nước mắt: “Em dại quá anh ạ. Em đã bỏ học ngay sau đó, giờ chẳng có nghề ngỗng gì nữa. Với lại hình ảnh của em đã đăng đầy trên web bán dâm, em có muốn bỏ thì mấy kẻ môi giới như người yêu cũ của em cũng sẽ lôi em ra cho cả xã hội biết. Em biết có một bạn sinh viên từng làm nghề này, khi bỏ nghề đã bị bọn chúng tung ảnh lên facebook của bạn ấy, khiến bạn ấy phải tự tử”. H. nói trong  hoảng sợ.

Qua trò chuyện, tôi biết thêm một góc khuất trong cuộc đời của cô gái trẻ. Đã dấn thân vào con đường bán dâm online, thì khó quay đầu. Tôi bảo với H. hôm nay tôi mệt nên không làm gì, em có thể ngủ một giấc cho thoải mái. Tôi cũng nhờ H giới thiệu cho tôi một gái bán dâm khác để hôm nào tôi lui tới. H. liền đồng ý.

Bị đánh vì không phải “rau sạch”

Hẹn với gái bán dâm thứ 2 bằng phương pháp “tàu nhanh”, tôi đến một nhà nghỉ ở đường Chương Dương Độ lúc 9 giờ tối. Theo thông tin thì V., tên em “rau sạch” mà H. giới thiệu là sinh viên trường múa, có body rất đẹp, hiện đại, “cao cấp” nên tôi phải chi đến 3 triệu cho 3 tiếng đồng hồ đi “tàu nhanh”.

Quả thật trông V. sành điệu hơn hẳn, dáng dấp cũng chuẩn hơn, xinh hơn H. Khi tôi “kiểm tra thông tin” thì V. cũng chìa thẻ sinh viên, tôi vờ không tin rồi bảo em đưa chứng minh thư. Thấy em chần chừ, tôi bảo: “Kể cả em không phải rau sạch, nhưng cứ xinh là được”, lúc đó V. mới đưa cho tôi xem chứng minh thư. Hóa ra, để hành nghề và làm cho khách tin mình là “rau sạch”, V. đã lân la đến xóm trọ sinh viên, tìm hiểu thông tin của một cô sinh viên bất kỳ rồi làm thẻ sinh viên giả. Nếu khách hàng “kiểm tra” là đọc vanh vách họ tên, địa chỉ, lớp, khoa, trường, thậm chí cả tên giáo viên dạy các môn của sinh viên thật rồi chìa thẻ sinh viên giả ra chứng minh.

“Vì rau sạch mới được giá, nên chúng em phải làm thế, chứ nếu không thì đi khách bèo bọt lắm”, V. cho biết. V. thực chất là gái bán dâm chính hiệu, đã hành nghề 7 năm nay nhưng vì càng ngày càng ít khách nên đã dùng đến chiêu bài này. “Nhưng cũng có lần em bị phát hiện vì gặp ngay phải khách hàng quen, thế là hắn ta chẳng nói chẳng rằng nhảy vào đánh em thừa sống thiếu chết. Hắn phê thuốc nên chẳng biết trời đất gì. Em cũng cắn răng chịu đau rồi chạy ra khỏi nhà nghỉ, không dám kiện cáo gì hết. Sau vụ bầm dập ấy em phải nằm viện cả tháng trời, tốn không biết bao nhiêu tiền bạc.”, V. kể trong sự hồi tưởng kinh hoàng.

Theo như lời V. kể thì hiện nay nhiều gái làng chơi đã tiếp cận với cách “bán hàng online” này. Họ thường thuê những tay thợ ảnh chuyên chụp ảnh cho gái mại dâm với những kiểu khêu gợi rồi chỉnh sửa sao cho đẹp lung linh rồi tung lên những trang web bán dâm online. Vì thế, nhiều lúc thật giả lẫn lộn, “rau sạch” với “rau bẩn” khó mà phân biệt được.

Chính vì sự trà trộn như vậy cho nên nhiều em “rau sạch” chính hiệu cũng bị đòn oan nếu chiều khách mà quá sành, còn “rau bẩn” thì lại phải đóng kịch vụng về để khách tin là “sạch”. V. cho biết, em mới học hết cấp 2, bỏ học đi theo bạn trai lên thành phố theo tiếng gọi của trái tim rồi bị bỏ rơi, không dám quay về quê vì sợ mang tiếng. Thế rồi một mình lạc vào chốn “bán trôn nuôi miệng” lúc nào không hay.

“Chúng em mỗi đứa một hoàn cảnh, nhưng chung quy lại đều là những đứa yếu hèn, không dám đối mặt với cuộc sống, với xã hội cho nên chỉ muốn dấu mình trong bóng đêm với cái nghề nhơ nhớp này”, V. ngậm ngùi chia sẻ. Trong ánh sáng vàng của bóng đèn ngủ treo trên trần nhà nghỉ, khuôn mặt cô trông mệt mỏi, nhàu nhĩ. Thỉnh thoảng V. vẫn không quên cầm điện thoại bấm liên tục trả lời tin nhắn của khách...

Theo GiaDinhVietNam