Ở nhà chăm vợ, chồng ứa nước mắt khi biết lý do lúc nào vợ cũng 'thả rông'

Tôi lại quay vào phòng làm việc, nhưng chợt nhớ để quên cái điện thoại ở phòng vợ thì quay lại. Không ngờ lúc đó vợ tôi đã cởi áo ra, đứng trước gương…

Trước khi sinh con, vợ tôi có tiếng là xinh đẹp và hiền dịu. Tôi cũng hãnh diện vì có người vợ như cô ấy. Không chỉ tâm lý, vợ tôi còn nấu ăn rất ngon, biết đối nhân xử thế và ăn mặc đẹp. Người đàn ông như tôi, ngày bận bịu với các thể loại số má, giấy tờ ở công ty, về nhà thấy vợ tươi cười bưng ra mâm cơm nóng hổi, miệng hỏi han công việc của chồng các thứ thì bao nhiêu mệt mỏi tan biến hết.

Thế mà đùng một cái, vợ tôi lại thay đổi 180 độ. Cô ấy không còn là vợ tôi của ngày xưa nữa. Sinh xong, cô ấy như một người hoàn toàn khác. Tóc tai bù xù, quần áo lôi thôi, suốt ngày chỉ có biết cằn nhằn chồng đi làm về muộn. Vẫn biết là phụ nữ sinh xong thì thay đổi nhiều thứ nhưng tôi không ngờ vợ mình lại thay đổi nhiều đến vậy. Khi nào cô ấy cũng khóc lóc, kêu than này nọ khiến tôi cảm thấy mệt mỏi đến mức chẳng muốn về nhà.

Thấy vợ như thế nên tôi đón mẹ vợ từ dưới quê lên chăm cho cô ấy vì biết chắc chẳng có ô sin nào chịu được tính khí thất thường của vợ tôi. Tôi đi làm quần quật cả ngày, vợ tôi chỉ có ở nhà chăm con, ăn uống, mọi công việc đã có mẹ vợ tôi cáng đáng hết vậy mà trông cô ấy chẳng khác gì như mẹ bổi. Phải nói là tôi cảm thấy xấu hổ kinh khủng với cách ăn mặc của vợ. Quần áo rộng thùng thình thì không nói làm gì, đằng này cô ấy cứ “tênh hênh”, chả chịu mặc áo lót gì cả.

Vợ tôi sinh xong thì thay đổi 180 độ (Ảnh minh họa)

Hôm đó tôi có mấy người bạn đến thăm. Chả là họ đều ở xa về, nghe vợ tôi sinh con thì bàn nhau đến chúc mừng và tặng quà. Rõ ràng tôi đã bảo với vợ trước. Vậy mà khi bạn tôi đến, cô ấy lại bế con ra trong cái bộ dạng ấy. Nhìn bầu ngực của vợ ướt đẫm hằn lên sau lớp áo, tôi giận tím mặt. Bạn tôi thì toàn đàn ông, ai nhìn thấy cảnh đó cũng cúi mặt xuống.

Đợi bạn về, tôi xạc cho cô ấy một bài. Nhưng nghe tôi nói xong, vợ tôi chỉ cúi mặt không nói gì, cô ấy ôm con vào lòng rồi quay mặt vào tường, khóc tut u.

Tôi thấy vậy càng điên lắm. Nói thế không đúng hay sao mà còn khóc, đàn bà có chồng mà không ý tứ gì hết, cứ thả rông bừa bãi thế là muốn người khác nhìn thấy hay sao? Cứ thế, những ý nghĩ đó cứ nhảy múa trong đầu tôi khiến tôi cảm thấy bực bội vô cùng.

Rồi đến tuần sau, mẹ vợ tôi có việc phải về quê, bà bảo bà phải về 1 ngày thôi nên tôi chịu khó xin nghỉ ở nhà chăm vợ. Dù sao thì cô ấy cũng mới sinh, chưa thể làm được hết tất cả mọi việc nên cần phải có sự giúp đỡ của người khác. Tôi đành miễn cưỡng xin nghỉ ở nhà chăm vợ đẻ. Đúng là mẹ vợ tôi tài thật, cả tháng cứ phục vụ cô vợ khó tính của tôi mà không kêu ca chút nào.

Tôi làm xong xuôi hết các thứ từ đồ ăn đến chuẩn bị quần áo cho cô ấy xong thì chui vào phòng làm việc. Đến trưa đi ra vẫn thấy cả tô cơm còn nguyên, không thấy vợ ăn tẹo nào, trong khi đó, cô ấy cứ ôm ngực kêu đau, ở ngực nước vẫn chảy ra. Tôi chạy lại bảo: “Em ý tứ tí đi, gì mà khi nào sữa cũng chảy ra bẩn thế? Trước kia có khi nào anh thấy em mặc đồ luộm thuộm như vậy đâu”. Vợ tôi lại không nói gì, quay vào tường rồi khóc.

Tôi lại quay vào phòng làm việc, nhưng chợt nhớ để quên cái điện thoại ở phòng vợ thì quay lại. Không ngờ lúc đó vợ tôi đã cởi áo ra, đứng trước gương lấy bông băng thấm mủ chảy ra từ hai bầu ngực. Tôi thấy cô ấy nhăn nhó, nước mắt cứ chảy đầm đìa. Nhìn cảnh tượng đó, tôi mới thấy thương vợ. Tôi chạy đến hốt hoảng:

- Em, sao em bị gì mà kinh khủng vậy? Đi khám chưa?

Sau 1 ngày ở nhà chăm vợ tôi mới biết thương cô ấy (Ảnh minh họa)

- Em bị nứt cổ gà, nhưng điều trị cả tháng nay rồi vẫn không thấy đỡ. Đau quá, khi không có anh ở nhà em toàn không mặc gì thì nó đỡ đau chút. Cứ mặc áo vào là đau điếng người.

Tôi chết điếng khi nhìn thân hình của vợ. Còn đâu là người vợ xinh đẹp của tôi ngày xưa nữa. Ngực thì sưng, chảy xệ, bụng thì toàn mỡ và vết rạn, phía dưới lại có thêm một vết sẹo dài. Trông cô ấy mới tội nghiệp làm sao.

Từ sau hôm ở nhà chăm vợ đẻ, tôi mới biết thương vợ. Thì ra cô ấy đã phải chịu rất nhiều đau đớn để có thể sinh con cho tôi. Vậy mà tôi lại không thấu hiểu và thông cảm cho cô ấy. Tôi đúng là một người chồng quá ích kỷ.

Theo Một thế giới/Trí thức trẻ